Chương 1: Tụi con không muốn.
Chương 1: Tụi con không muốn. Tại một ngôi biệt thư sa hoa giữa lòng thủ đô LuanDon_Anh, một tiếng hét chói tai vang lên. -KHÔNG……. : ko thể như tế được. Hai đứa tụi nó đồng thanh -papa à, tụi con có làm gì đâu mà papa lại bắt tụi con về._ Nó. – cho tụi con ở đây đị mà papa._Chun’s nói với papa của nó.( vì chun’s là con nhận của pama nó và nó cũng là con nhận của pama Chun’s) -Ta nói hai con phải về là phải về. Không nói nhiều. papa nó gắt. Nó bắt đầu sự nghiệp diễn viên của mình, nhìn Chun’s nói -Hu! Hu! Chun’s ơi Chun’s pama ko thương zen’s vối Chun’s lữa rồi pama tính đuổi Zen’s với Chun’s đi kìa . Mama nó thấy nó như vậy thì vội vàng lại rỗ. -Zen’s mà ngoan nín đi, mà thương. Mama nó vừa nói vừa xoa đầu nó. -Vậy má cho Zen’s với Chun’s ở lạn nhé. Nó ngước đôi mắt tìm nhạt, đầy nước mắt nhìn mama nó. Hình như mama nó đã biết nó đóng kịch nên dịu dàng nói. -Cho hai con ở lại cũng được thôi, nhưng ta sẽ đóng băng tất cả các tài khỏan của con, được chứ? Tụi nó đang vui mừng thì bỗng nhiên mặt lại méo sẹo, rủ xuống như bánh bao chiều. -Mama à tại sao lại khóa tái khoản của tụi con._ Từ nãy đến h chỉ có nó nói -Phả đó mama, tài khoản đóng băng thì tụi con chết mất_ Chun’s lên tiêng -Nếu hai đứa không muốn bị khóa tài khoản khoản thì nhanh chóng thu xếp đồ đạc và về Việt Nam. Mama Chun’s lên tiếng. Hai papa nó đang ngối nghĩ cách đối phó với hai đứa nó, khi nghe mama hai đứa nói thế thì quay sang nhìn. Giữa 4 người bọn họ đang có một cuộc trao đổi ngầm, mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. Papa nó lấy trong túi cái IPhome 5s ấn ấn cái gì đó rồi đưa lên thai nghe. -A lô quản lí Kim đúng ko. _ papa nó -Dạ chủ tịch gọi có việc gí ko ạ._quản lí Kim đáp chả. -Ừ! Anh khóa mấy cái thẻ tính dụng …….: papa nó chưa nói hết câu thì nó đã cái điện thoại của papa nó và giấu đi -Papa à! Tụi con đã nói hết đậu, tụi con về Việt Nam là được chứ gì._ nó cười chừ. -Ừ! Có phải hai đứa nghe lời ta từ truocs đi có phải hay hơn ko. -Nhưng con có điều kiện_nó -điều kiện gì nói đi nếu được ta sẽ đồng ý._papa Chun’s. -Đầu tiên, là pama ko được nói cho hai biết là tụi con về nước. Thân phận thật của tụi con phải được giữ kín. -Hai đứa tụ con cứ yên tâm đi, nói hai đứa là con của ta, đễ sấu mặt ta ra à._ papa nó nói. -Vậy coi như giao dịch thành công, bao giờ tụi con đi hả papa_ Chun’s – 9h tối nay_ Mama chun’s -Sao sớm vậy pama, cho bon con vài hôn đi._nó -ta thích thế đấy, nếu ko muốn về cũng được, đẻ ta giọi cho tòi lí Kim. -Thôi được rồi tụi con về là được chứ gì, pama suốt ngày mang thẻ ra dọa chán òm_nó 9h tối tại sân bay. Chương 2.1
Chương 2: Về Việt Nam. 9h tối tại sân bay LuanDon, Hai đứa tụi nó bước vào thì đã làm tâm điển của sự chú ý, nhưng hình như tụi nó ko quan tâm cho lắm về những gì đang sảy ra. Bước tên máy bay ngối vào hàng ghế vip, thì đập vào mắt nó là hình ảnh một tên con trai và một cô ả đang hôn nhau nhiệt tình, nó và Chun’s ko nói gì chỉ bước ngang qua và để lại duy nhất 2 từ: -Rơ bẩn_ rồi nó và Chun’s đi về chỗ của hai đứa tụi nó và ngủ cho đến khi tiếng nói của cơ trưởng vang lên: -Chuyế bay từ LuanDon_Anh đến Hà Nội_Việt Nam còn 5 phút nữa sẽ hạ cánh, mong tất cả các hành khách chở về chỗ ngồi thắt dây an toàn để máy bay chính thức hạ cánh. Tiếng nói của ông cơ trưởng vừa dứt thì Chun’s tỉnh lay lay người nó cho no tỉnh. -Này. Này dậy đi_ Chun’s gọi nó -Cái gì. Máy đẻ yên cho tao ngủ_ nó vẫn đang ngái ngủ nói. -Thôi mày dậy đi, máy bây sắp hạ cánh rôi. Nó nghe nói đến máy bay, hạ cánh thì chợt nó tỉnh bưng, nẩy cẫng lên hét. -Cái gì, sao nhanh vậy -8 tiếng rồi đấy mày ơi, nhanh gì nữa –Chun’s giải thích Nó chưa kịp nói gì thi ở đằng sau bỗng có tiếng nói của một thằng nào đấy phát ra làm nó bực mình. -Đúng là ngủ như lợn, máy bay hạ cánh cơ trưởng thông báo như thế mà vẵn có thể lăn ra ngủ, thật là đáng phục._giọng nói đó là của hắn Nó bắt đầu cảm thấy bực mình, quay lại ; -Ê anh kia anh nói ai vậy hả. Nó chống tay ngang hông -Thì còn ai ngoài cô nữa mà cô phải hỏi. Mặt hắn thản nhiên nghĩ rằng nó sẽ ko cãi lại được . Hắn đang cơ cười 1 mình thì bỗng nó lên tiếng. -À thì ra từ nãy tới giờ anh đang nói tôi. -Ừ bây giờ cô mới biết à. Hắn trống tay vào cằm nhìn nó nói. -À, hóa ra là vậy. Tôi đang nghĩ mắt anh có bị làm sao ko mà anh nhìn tôi anh lai bảo là lợn.ít ra dáng tôi chuẩn hơn dàng mẹ mẹ anh đó. -Cô ..ô..ô..: Hắn cứng họng chứ kịp nói gì thì nó đã chen ngang họng hắn. -Gọi cô gì hả con, cô biết là cô đẹp rồi cô đẹp từ bé mà nên con ko cần phải như thế khi nhìn cô đâu. Nó nhìn đểu hắn rôi cùng Chun’s bước ra ngoài, vừa đi nó và Chun’s vừa cười làm cho hằn tức điên lên. Vừa bước xuống máy bay 2 đứa tụi nó đã thành tâm điển của mọ ánh mắt và sự bàn tán. -Trời ơi! Thiên thần mày ơi _NV1 -ừ! Đẹp thật đấy _ NV2 -Cũng thường thôi. Làm gì mà làm quá lên thế.NV3 Và còn rất nhiều nời bình luận khác nữa về tụi nó. Hai đứa tụi nó ngắm cái sân bay một vòng rồi mắt Chun’s dừng lại tại mội chỗ có hai tràng trai đang đứng. Chun’s lắp bắp kéo tay nó: -mày ơi ông Kay. Nó vẫn ko hề để ý đến những gí Chun’s nói, hồn nhiên đáp lại một câu:-cay mày chốn tao ăn cái gì mà cay. Chun’s hết kiên nhẫn gắt lên:-cái con này mày bị làm sao vậy tao bảo là ông Kay chứ ko phải tao ăn cái gì mà cay. Nó vẫn thản nhiên tưởng con bạn mình nó đùa, nhưng khi nó nhìn lạ thì thấy ông anh hai giời đánh của nó đang đi cùng nột ngưới nào đó và sung quanh có rất nhiều con gái vây quanh. -Chun’s sao hai lai ở đây.Nó ngơ ngác -Sao thì làm sao mà tao biết được. Nói rồi Chun’s kéo tay nó đi -Mày kéo tao đi đâu vậy con này -Đi chốn chứ còn đi đâu, để ông ấy nhìn thấy thì tao mới mày chỉ cò đường chết: vừa nòi Chun’s vừa kéo tây nó đi. Cố gắng luồn lách đi ra để Kay ko thể nhìn thấy, nó và Chun’s chạy ra ngoài bắt vội một chiếc taxi đi về nhà, lên xe xong nó và Chun’s mới thở phào vì thoát nạn. Chương 2.2: Trung tâm thương mại Sky
Chương 2.2 Chung tâm thương mại Sky. Chiếc taxi dừng lại trước cổng một căn biệt thự mang phong cách Châu Âu,bước xuống xe truocs mặt tụi mó là một hàng dài những cô hầu gái và ông tổng quản đướng giữa nở nụ cườ hiền hậu nhìn hai đứa nó. -Hai tiểu thư đã về_ông quản gia lễ phép. -Bác Lí._Hai đứa nó chạy lại mỗi đứa hôn một bên mà của ông quản gia. Hai đứa nó coi ông như người trong nhà vậy, hồi nó bé gây ra chuyện gì ông cũng giải suyết hộ và ko để pama nó biết, ông rất thương nó chăm lo cho nó còn hơn cả pama nó. Vì pama nó rất bận mà. Ông quản gia nhìn hai đứa nó giọng trìu mế_Hai tiểu thư đi đường xa mệt rồi, hai người lên phòng nghỉ đi đẻ lão cho ngươi đi chuẩn bị xe. -Bác Lí, chuẩn bị xe đẻ làm gì ạ!_Hai đứa nó -Ông bà chủ dặn là khi hai tiểu thư sang đây, phải thu xếp cho hai người đi học ngay, nên lão chuẩn bị xe cho hai người để hai người thuận tiện cho việc đi lại. -Đi học, sao tụi cháu lạị phải đi học. Bằng tiến sĩ cũng đã có rồi thì đi học để làm gì._nó thắc mắc -Tại bà chủ bảo nếu hai tiểu thư ko đi học thì hai người lạ sẽ quậy loạn lên, nên bà chủ dặn tôi phải thu xếp cho hai người đi học. Ông quản gia từ từ giải thích. Nó chán lản.-Thôi đi học cũng được dàng nào ở nhà mãi cũng chẳng có việc gì làm. Hiện tại bây giờ mặt hai đứa đang dài như quả mướp, đi lên phòng. 1h chiều tại nhà nó. -Bác Lí tụ cháu đi đây_Chun’s lễ phép. -Vâng hai tiểu thư đi ạ. Nó quay qua nhìn bác Lí mặt tỏ vẻ khó chịu. –Bác lí à, cháu đã nói rồi mà bác đừng gọi bọn cháu là tiểu thư này tiểu thư lọ nữa,bác cứ gọ cháu Zen’s còn gọi My là Chun’s . Nói rồi nó ko để cho ông quản gia trả lời nó lôi thẳng con bạn của mình đi ra ngoài. Ở ngoài cổng đã có hai chiếc xe mui trần chờ tụi nó, một cái máu trắng là của Chun’s, cái còn lại màu đen là của nó. Hai đứa nó lên xe đi đén trung tâm thương mại Sky, nói là đi chứ thực chất là hai chị ây đang đua chứ đi kiểu gì mà người đi đường đi qua chẳng nhìn thấy x của chúng nó đâu chỉ nhìn thấy mỗi bụi là bụi. KẸT…T………T…..T: Xe hai đứa nó dừng lại trước trung tân thương mại Sky,bước xuống xe hai đứa đã thành tâm điểm của sự chú ý. Hôm nay nó mặc bên trong một cái áo croptop màu trắng, khoác bên ngoài là cái áo da lửng màu đen, đi cùng cái áo da là một cái chân váy da cùng tông với cái áo khoác. Chân đeo đôi dày độn đế cổ cao đến mắt cá chân làm nó vốn đã cao nay còn cao hơn trông nó hôm nay chẳng giống với Zen’s bang chủ bang hoa hồng đen lạnh lung lữa mà là Zen’s một cô gái xinh xắn, đẹp như thiên thần. khác với nó mọi ngày Chun’s ăn mặc rất dịu dàng thí hôn nay Chun’s lại chọn ình một phong cách trái ngược với nó, cô mặc một cái áo da đen, quần da bó cùng tông với cái áo. Chân noa đeo một đôi guốc cao 1 tấc cũng màu đen nốt, cách ăn mặc hôm nay đã làm Chun’s cao hơn rất nhiếu, và cũng rất cá tính. Mọi ánh mắt như đổ rồn vào hai đứa chúng nó -Trời ơi tiên nữ mày ơi_ NV1 -Người hay tiên mà đẹp quá _NV2 -Cũng thường thôi mà_ NV3 -Ừ! Cũng thường thôi _NV4 Và bla…bla..bla….: người ta bình luận về hai tụi nó ko ngớt cho đến khi hai đứa chúng nó đi lên tầng 3, tầng dành cho giới quý tộc, thượng lưu và khách vip. Chương 2.3: trung tâm thương mại Sky
Chương 2.3: Trung tâm thương mại Sky. Chun’s và nó đi dạo một vòng trên tầng 3 rồi lên tầng 4, ở đây bán rất nhiều quần áo và trang sức Chun’s quay sang nhìn nó: -Bây giờ đi đâu mày,hay đi mua đồ trang sức trước đi -Mày điên à, mai đi học rồi phải mua quần áo chứ:_nó -Tao bảo đi mua trang sức trước:_Chun’s -Ko ,đi mua quần áo trước:_nó Hai đứa nó cứ cãi qua, cãi lại cho đến khi nó nên tiếng: -Thôi ko cãi nhau với mày lữa, bây giờ tao đi mua trang sức mày đi mua quần áo lát nữa gặp nhau ở đây. -Ừ cũng được lát gặp lại. Tao đi đây:_nó đáp lời Chun’s song thì vội chạy đi đến nơi bán quần áo, còn Chun’s thí cũng đi đến nơ bán quần áo. Ở chỗ nó. Chạy như bán mạng đến cửa hàng quần áo lớn nhất trong trung tâm, ở đó nó thấy một chiếc váy màu đỏ cúp ngực, dài đền đầu gối. Cô nhân viên ở đó khi nhìn thấy nó tay đang cầm chiếc váy thì liền đi tới nói với nó: -Quý khách thật là người có con mắt thẩm mĩ cao đây là mẫu mới nhất ở cửa hàng của chúng tôi và nó cũng chỉ có duy nhất 2 bộ, một bộ là bộ này, và một là bộ đang được triển lãm tại Pari. Nhưng rất tiếc thứ quý khách bộ này đã được vị khách ở bên kia mua rồi ạ._Cô nhân viên từ tốn nói. -Nhưng tôi muốn mua bộ này, phiền cô ra nói với cái người ở đằng kia là hắn ta cần bao nhiêu tôi sẽ trả. Tiền long ko quan trọng._nó -Vâng tôi sẽ đi ngay thưa quý khách. Nói rồi cô nhân viên đi về phìa người đàn ông kia, sau một hồi cô quay lại chỗ nó. -Thưa quý khách vi khách ở đằng kia nó ko muốn nhường lại bộ đồ này cho cô. Cô nhân viên có vẻ tiếc thay cho cho nó vì làm cái nghề này lâu năm nên cô rất rõ, bộ váy đó rất hợp với nó,hợp hơn cả cô nàng đi cùng với vị khách ở bên kia. Nó đưa tay lên xoa xoa cái cằm thôn gọn của mình mồm lẩm bẩm. -Ca này căng à nha! Chị cứ ở đây để tôi giải quyết cho, nhất định tôi sẽ mua bằng được cái váy này. Nói rồi nó đi ra chỗ người đàn ông kia nó vỗ nhẹ vào vai hắn ra vẻ nó là người chân yếu tay mềm nhỏ giọng hỏi: -anh gì ơi! Tôi có chuyện cần nói với anh: Người đàn ông đó vẫn nhìn chằm chằm vào đống đồ trước mặt mà ko quay lại nhìn nó: -Ừ! Có việc gí cô nói đi, giúp được tôi sẽ giúp: người đàn ông đó ra giọng rất ga năng. -Tôi..i..i….i..:_nó ấp úng 0. Cô nhân viên thấy nó ấp úng thì liền chạy ra đỡ lời giùm nó: -Dạ thưa ! đây là vị khách tôi vừa nòi với ngái đấy ạ :_Cô nhaan viên lễ phép. Bây giờ người đàn ông đó mới quay người lạ nhìn nó. Khi nhìn thấy nó hắn chợn tròn mắt lên. -Là cô..ô…ô..:_hắn ngỡ ngàng. -Anh ..a…a..:nó cũng chẳng kém hắn là mấy Hai đứa nó nhìn nhau và………….. ……………………. Chương 2.4. Trung tâm thường mại Sky
Chương 2.4 trung tâm thương mại Sky. Hai đứa nó nhìn nhau và đơ luôn, mỗi đứa một suy nghĩ riêng. Nó thì đang thắc mắc tai sao hắn lại có mặt ở đây, lại còn là người mua bộ váy trước nó lữa đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Trời ơi đây có phải là con bé chằn lửa mình gặp trên máy bay ko, đúng là quá khác mà hôm nay nó như là thiên thần vậy. Chở về với thực tại đơ người một lúc nó lên tiếng lôi hắn ra khỏi cơn mê vì vẻ đẹp thiên thần của nó. Nó vẫn từ tốn. -Cho hỏi vị công tử đây có thể nhường lai bộ váy anh đã mua cho tôi ko, anh muốn bao nhiêu tôi cũng có thể trả cho anh._Nó -Thì ra cô là người muốn mua bọ váy này sau tôi_hắn -Ừ! Đúng rồi anh cần bao nhiêu tôi cũng sẽ trả, thứ tôi muốn là bộ váy kia những cái khác đối với tôi ko quan trọng_nó -Thật là tiếc quá à, tôi đang định đi thanh toán rồi mang tặng cho người đã hỏi mua lại nó nhưng khi nhìn thấy cô thì mọi việc đã thay đổi._hắn -Vậy là anh sẽ ko nhường lạ nó cho tôi. _nó -Ừ. Đúng tôi sẽ ko nhường._hắn -À hóa ra là vậy, bây giờ tôi mới biết._nó nó đầy ẩn ý -Cô biết cái gì_hắn thắc mắc -Anh có muốn nghe _nó -Ko muốn nghe tôi còn hỏi cô làm gì. Cô mới biết gì nói đi _hắn ko đủ kiên nhẫn -Tôi mới biết một người như anh lại có sở thích đặc biệt là mặc đồ phụ nữ. đúng là ko thể nhìn đặc điểm mà phán xét tính chất. Nó nói rồi nhìn hắn nháy mắt cực kute làm hắn đơ luôn. Nó quay đi và từ bỏ ý định mua chiếc váy tuy là nó hơi tiếc hắn nhìn thấy thế thì lắp bắp. -Cô ..ô…ô cô -Cô đẹp quá đúng ko con, cô biết là cô đẹp mà pama cô sinh cô ra cô đã đẹp thế này rồi nên nhìn thấy cô con ko cần phải bộc lộ hết cảm súc của mình ra như thế đâu. Nó quay lại nói với hắn song thí lại bước đi tiếp, Mấy cô nhân viên nhìn thấy nó nói hắn như thế thì cũng bật cười thành tiếng. Hắn quay lại gắt: -Các cô cười cái gì mà cười có muông mai ko cần phải đi làm lữa ko. _nghe hắn nói như thế mấy cô nhân viên đành phải bịt miện lại mà cười tiếp. # Tại chỗ Chun’s # Nó đi một vòng quanh khu bán đố trang sức rồi dừng lại tại một cửa hàng bán đố trang sức làm bằng pha lê. Trong cửa hàng có một cái nhẫn làm bằng bạch kim bên trên có đính một viên pha lê khoảng tầm 3kra hình bông hoa hống được gọt rũa một cách tinh sảo, chuẩn sác đến từng mi-ni-met xung quanh bông hoa hồng là những viên pha lê tín vô cúng tinh tế. Bản thân Chun’s cũng lá con của tập đoàn đá quý thứ 2 thế thế giới vá chun’s cũng là nhà thiết kế trang sức nởi tiếng nhưng quả thật chiếc nhấn đó rất đẹp, nó có một sức hút lạ thường với Chun’s. Chạy lại nơi chiếc nhẫn đang được đặt rất trang trọng. -Chị! Lấy cho tôi xem chiếc nhẫn này_Nhỏ chỉ vào chiếc nhẫn nói Cô nhân viên từ tốn lấy chiếc nhẫn cho nhỏ xé. Nhỏ cầm chiêc nhẫn đeo thử lên tay quả thật nó rất đẹp và khi được đeo lên tay Chun’s chiếc nhẫn con đẹp hơn tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay đưa lai cho chị nhân viên: -Cô thanh toán cho tôi, tôi sẽ lấy cái náy . -Dạ thưa qúy khách:_cô nhân viên đưa hai tay a đỡ lấy chiếc nhẫn thí từ đâu có một bàn tay chen ngang dựt mất chiếc nhẫn mà cô nhân viên đang định cấm: -Chà chiếc nhẫn náy đẹp thật:_ nói rối chàng trai kia chỉ và cô nhân viên -Tôi sẽ lấy cái này_tràng trai đó nói một cách thản nhiên như Chun’s ko hề tồn tại. Chun’s cảm thấy ko vui à ko phải nói là Chun’s đang rất tức với cái hành động của anh ta: -Này anh kia, anhko thấy là tôi đã trọn chiếc nhẫn này rồi à? -Ừ tôi thấy_chàng trai đó vẫn thản nhiên làm Chun’s càng tức thêm. -Vậy sao anh còn đòi mua chiếc nhẫn của tôi. -Bởi vì tôi thích: Câu nói đó đã làm Chun’s tức nay còn tứa hơn, đang định đưa tay lên tát anh tràng đó thì từ đằng sau như có ai đó giữ tay Chun’s lại ko cho cô đánh anh ta. Nó quay lại gắt. -Đứa nào giữ tay tao. Nhưng khi quay lại thì đó lại là nó, Chun’s hơi bất ngờ vì mọi lần chỉ có Chun’s khi mua xong đồ thì đi gọi nó chứ chưa bao giờ nó lại đi gọi Chun’s như tế này cả. -Mày ko đi mua đò đi à? Sao mày còn ở đây._Chun’s hỏi nó -Đi rồi nhưng ko mua._nó vẫn còn tức vụ cái váy -Ko mua thì thôi ở đây đợi tao xử lí vụ cái nhẫn xong đã. Chẳng để cho Chun’s nói gí thêm nữa, nó kéo tay Chun’s đi vừa đi nó vừa nói: -Hôm nay mua đến đây thôi, cón thiếu gì mai đi mua tiếp. -Nhưng còn cái nhẫn:_Chun’s có vẻ bực mình nhưng nghe nó nói xong là lạ vui trở lại. -Cái nhẫn đó bỏ đi, mai tao mua ày cái đẹp hơn._nói xong nó và Chun’s lên xe và đi về nhà (vì đây là trung tâm thương mại lớn nên có người cất cà lấy xe cho khách nên mọi người đừng thắc mắc nha). NHÂN VẬT MỚI, CHÀNG TRAI TRANH CHIẾC NHẪN VỚI CHUN’S. Vương Khải Anh: 18t bạ thân của hắn và Kay.Con trai tập toàn tài chính lớn thứ 1 thế giới. Phong lưu hào hoa gái theo như kiến nhìn thấy mật chỉ sổ IQ 289/300. Có hôn ước trước với Chun’s. Biệt danh DiAn Chương 3.1: ngày đầu đi học
Về đến nhà nó và Chun’s lên thẳng phòng ngủ đến 7h tối thì ông quản gia lên gọi cửa để nó và Chun’s dùng bữa tối. -Hai vị tiểu thư đã đến h dùng bữa tối rồi. -Bác Lí bác cứ để tụi cháu ngủ đi khi nào đói cháu và con Zen’s sẽ dậy ăn sau:_Chun’s ngái ngủ đáp lời bác Lí từnayt Biết là ko thể gọi nó và Chun’s bằng cách thông thường bác Lí bước ra ngoài.Mặt nguy hiểm, đi ra ngoài hành lang đến gần chuông báo cháy bác Lí bất cái bật lửa lên đặt lại gần cái chuông. R….E….N…G….G…..G…….:_Tiếng chuông báo cháy vang lên. Bây h nó mới mơ màng tỉnh nghe thấy chuông báo cháy kêu, bật giậy như lò so: -Cháy! Cháy..y………….y. Chun’s ơi cháy cháy rồi dậy nhanh ko tao với mày thành gà lướng bây h 0. Hai chiếc ferary hở mui tiến thẳng vào sân trường trong ánh mắt soi mói của toàn thể học sinh trong trường, chiếc máu trắng là do Chun’s lái còn lai chiếc màu đen là do nó lái cất vào nhà xe hai đứa nó đi lên phòng hiệu trưởng ( hiệu trưởng trường T&M là chú của nó tức là bố của Đăng ). Đang đi giữa sân trường thì có 3 đứa nữ sinh mặ chát cả tấn phấn chặn đường nó và Chun’s. -Mấy cô là ai? Sao chặn đường tụi tôi:_Chun’s nói mặt lạnh băng. -Mấy đứa mày là học sinh mới:_con nhỏ cầm đầu giọng kiêu căng. -Ừ! Đúng chúng mày chặn đường tụi tao có việc gì:_Chun’s đáp lại -Ôi! Trới ơi Sasa ,Rysa hai đứa chúng mày nghe con nhỏ kia nói gì kìa. Nói rồi con nhỏ SeoLa đưa tay lên định tát Chun’s thì bị nó ngăn lại, hất thẳng tay con SeoLa ra nó rí sát mặt mình vào tai nhỏ SeoLa một giọng nói lạnh như băng phát ra: – Lếu ko muốn tập đoàn nhà cô phá sản thì tốt nhất đừng động vào tôi và bạn tôi tiểu thư Tú Quỳnh thân mến. Câu nói của nó làm con nhỏ SeoLa tức phát điên nhỏ đang định giơ tay ra tát nó thì tiếng hét một nữ sinh vang lên.Từ ngoài cổng 4 tràng hot boy đi vào, vâng ko ai khác đó chính là bọn hắn. Hôm nay 4 bon hằn đi moto đi học, thầy bon hắn con nhỏ SeoLa đang định đưa tay lên đánh nó thì lạ thu tay lại chạy ra chỡ bon hắn. Nhỏ còn nói lạ một câu: -Hôm nay tao tha cho hai đứa chúng mày, như sẽ ko có lần sau đâu:_Nói rồi 3 con nhỏ chạy lại chỗ cọn hắn õng ẹo Nó ko nó gì chỉ cười nhếch mép một cái rồi cùng Chun’s lên phòng hiệu trưởng. Thời gian nó và Chun’s học ở đây sẽ rất thú vị đó là suy nghĩ hiện tại trong đầu nó Chương 3.2 ngày đầu đi học
*Tại chỗ bọn hắn * Bọn hắn vừa vào đến cổng trường thì một đàm nữ sinh lao ra vây quanh bọn hắn, ba con nhỏ Sasa, Rysa và Seola cũng chạy lại. Nhỏ Seola bám lấy tay hắn nhõng nhẽo. -Anh Day sao dạo này anh lạnh nhạt với em quà vậy đãbaohấmápđâumàkolạnhnhạt_t Hắn vẫn ko nó gì, mặt tỉnh bơ thấy thế nhỏ Seola lại càng lấn lướt dựa vào bộ ngực rắn chắc của hắn, trước hành động thái quá của nhỏ Seola hắn chỉ từ từ đẩy nhỏ ra xa rồi cùng ba thằng bạn vào lớp. Hai đứa nò đi đến phòng hiệu trưởng nó gõ cửa. C..Ố..C…:_ Một giọng nói nghiêm nghị từ bên trong vọng ra: -Ai đó! Vào đi:_ giọng ông chú hiệu trưởng nghiêm khắc của nó vang lên. Nó và Chun’s mởi cửa bước vào, tí tửng chạy lại ôm cổ ông hiệu trưởng nhõng nhẽo. -Chú! Con nhớ chú quá đi à. -Có thật ko đó:_chú nó nói giọng đầy nghi ngờ. -Thật mà con ở bên đấy nhờ chú nhiều nhiều thế này này:_nó nói rồi đưa hai tay lên vẽ một hình tròn lớn. -Rồi ta tin rồi chỉ có Zen’s của ta là thương ta nhất thôi. -Bây h bọn con hạc lớp nào hả chú:_nó háo hức chờ để lên nhận lớp -Ừ! Hai đứa học lớp 12A Vip cùng lớp với Kay và Đăng:_ông hiệu trưởng nó với hai đừa nó -Hai đứa con học cùng lớp với anh hai hả chú:_nó hỏi lại. -Ừ! Đúng rồi -Vậy chú đợi con tí síu._nói xong nó chạy thẳng vào nhà wc của phòng hiệu trưởng 15’ sau nó đi ra. Cả Chun’s và chú nó đều ngã ngửa ra sau ghể cười đến chết ngất. -Hai người có việc gì vậy:_nó ngây thơ như ko có việc gì. -Zen’s ơi mày ko cấn phải tôn len vẻ đẹp của toa bằng cách này đâu:_Chun’s vừa cười vừa nói. -Nó lai gần Chun’s gõ cái CỐP.. vào đầu nhỏ -Con này mày tự sướng nó vừa thôi:_nó rồi nó lấy trong balo của mình ra một cái kình 0 độ to nửa mặt -Này đeo vào đi xong cột lại cả tóc của mày nữa, vì mày đã xấu nên chỉ cần thế này thôi là đủ rồi. -Đeo cái này vào để làm gì:_Chun’s ngơ ngác hỏi – Thì làm quà gặp mặt cho hai ông anh của tao và mày chứ làm gì:_nó tinh nghịch đáp chả Chun’s Ông chú của nó chứ cười từ nãy đến h vì cài vẻ ngoài chả khác con **** là mấy. Mặt nó được phủ một lớp phấn màu nâu, làm nàn gia trắng hồng của nó đen như vừa đi tăm ở Châu Phi về vậy. Một cái kính bản to 0 độ che gần hết khuôn mặt sinh đẹp của nó tiếp đên là tóc buộc hai bê hơi rối, chông nó bây giờ quê một cục ephaicôngnhậntàihóatrangcủachịquálàsuấtchúngt. Cón về phần Chun’s thì cũng quê chẳng kém nó. -Có cần phải thế này ko Zen’s:_Chun’s ko vui khi phải hóa trang như thế này -Cần chứ, như thế này nó mới vui_nó đang rất háo hức chơ được lên lớp. Nó quay sang hơ chú nó địa chỉ lớp rồi hai đừa cúng nhau lên lớp học, lớp 10AVip tầng 3 dãy thứ 2 bên tay trái phòng cuối cùng, nó đang lẩm bẩm địa chỉ lớp thì: -Mày ơi đến rối:_Chun’s reo lên khi hai đứa nó tìm mãi cũng đã thấy lớp của tụi nó. Trươc cả lớp có một cô giáo còn rất trẻ đang đừng chờ tụi nó. Nó lại gần lễ phép nói, -Dạ thưa cô bọn em là học sinh mới chuyển đến ạ. -À, là các em à chúng ta mau vào thôi cô đã chơ các em rất lâu:_cô giào trẻ ân cần nói với hai đứa nó. Bươc vào lớp cô gỗ cái thước kẻ gỗ xuống bàn, cả lớp chật tự cô nó: -Các em hôm nay lớp ta có hai bạn học sinh mới._Nói rồi cô ra mở cừa cho hai đứa nó vào Cả lớp ồ lên cùng với những lời bàn tán về hai đứa nó. -Trới ơi người đâu mà sấu quà Vạy trời_hs1 -Mới nhìn là đã biết nhà nghèo rồi, mà tại sao nó lại vào được lớp Vip ko hiết_hs2 Và bla… blia….bla rất nhiều những lời bình luận về tụi nó -Cả lớp trật tự hết cho tôi,:_ cô giáo trẻ lại phải gõ cá thước gỗ xuống bàn cho cả lớp trật tự -Được rồi bây giờ các em hãy giới thiêu cho lớp biết mình tên là gì? Chun’s nhanh nhẹ nó trước:_ Chào cáo bại mình là Tiểu My các bạn cứ gọi mình là Chun’s cũng được từ nay mong mọi người giúp đỡ nhiều. Nói sonh Chun’s nở một nụ cười làm cho đã hòa trang xấu thế mà vẫn có thằng chảy máu mũi. Còn về phần nó ngắn gọn ko biểu cảm. -Thiên Thiên goi là Zen’s là được rối._câu nói của nó khiến người ta lạnh cả sống lưng. -Hư! Đã nghèo còn đói làm cao_hs1 -Xấu còn đòi chảnh:_hs2 Và còn rất nhiều lời bình luận ko tốt về nó. Còn bọn hắn thì từ lúc chúng nò vào vẫn ngủ mặc cho lớp đang rất ồn -Các em có chật tự ko, nói cho tôi biết :_Cô giáo một lần lữa gắt lên cả lớp trất tự cô nó tiếp -Thiên và My xuống bàn cuối cạnh cửa sổ ngồi nhé. Tiếng cô giáo vừa dứt thì tiếng chuông báo vào học vang lên thế là hai đứa nó ngủ cho đến tiết 3 chuôn báo ra chơi vang lên thì nó mới tỉnh ngủ . -Ê! Mày ơi xuống Cangtin đi tao đó:_nó gọi Chun’s dậy -Ừ! Xuống thôi tao cũng đói:_Chun’s đứng dậy nói với nó rồi cả hai xuống Cangtin. chương 3.3 ngày đầu đi học